Thú thật, nếu không có cuộc điện thoại đó, có lẽ tôi đã có hành động sai lầm, mà cả đời có hối cải cũng không sửa được.
Tôi và anh quen nhau trong một chuyến từ thiện ở Lào Cai. Ngày đó, tôi đang là sinh viên năm cuối, còn anh làm ở một công ty truyền hình và thường xuyên tham gia vào các hoạt động từ thiện.
Ấn tượng của tôi về anh lúc đó là vẻ ngoài sang trọng, chững chạc. Có lẽ không chỉ tôi mà bất kỳ cô gái nào gặp anh cũng dễ “xiêu lòng” bởi vẻ ngoài hấp dẫn đó. Ngày đó, tôi và anh chỉ nói chuyện duy nhất một lần khi anh thấy tôi ôm tải quần áo lên dốc “Con gái gì mà mang nặng quá, một nửa đấy thôi em ơi!”. Tôi nghe thế tưởng anh lại giúp, nhưng rồi anh lại chạy đâu mất.
3 tháng sau đó, chúng tôi lại gặp nhau ở một đêm phát quà cũng của một chương trình khác. Lần này, chúng tôi nói chuyện lâu hơn. Và anh có xin số của tôi để những lần tiếp đó, tổ chức ở đâu, anh đều gọi tôi cùng tham gia.
Anh và vợ chưa có con, nên việc ly hôn khá nhanh và không có nhiều ràng buộc.
Đúng là "duyên số", khi ra trường tôi thi đỗ vào công ty anh làm việc. Giờ cùng là đồng nghiệp, tôi mới thấu hiểu, thì ra anh đã từng có một gia đình. Nhưng vợ chồng anh đã chia tay vào năm ngoái. Anh và vợ chưa có con, nên việc ly hôn khá nhanh và không có nhiều ràng buộc.
Nghe đâu, trước chị ấy cũng là MC của đài nơi tôi đang làm.
Rồi chúng tôi có nhiều dịp nói chuyện đi công tác cùng nhau, và sớm nảy sinh tình cảm. Điều đó, khiến tôi rất hạnh phúc. Khi chính thức hẹn hò, một chị đã thủ thỉ với tôi “Liệu em có chịu được cảnh sớm tối chồng đi biền biệt hay không”. Lúc đó, tôi chưa hiểu nhiều lắm nên đã mạnh mồm “Cùng nghề nên thấu hiểu nhau chị à”.
Một năm sau, đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự chúc phúc của nhiều người. Ngày cưới, anh nói “Em đẹp như một thiên thần”, còn tôi thấy anh chẳng kém gì các tài tử, minh tinh nổi tiếng. Chúng tôi đã có quãng thời gian hạnh phúc bên nhau. Cho tới khi, tuần trăng mật kết thúc. Anh lại tạm biệt vợ để lên đường theo anh em đi thực hiện các dự án ở miền cao, vùng sâu, vùng xa.
Tôi dần thấm thía lời mọi người nói. Trong căn nhà rộng lớn, đôi khi tôi cô đơn trống trải. Tôi gọi điện cho anh đôi lần, nhưng đều không liên lạc được. Anh đi miết, có khi vài ba ngày, có khi một tuần, thậm chí là một tháng. Số lần anh gọi điện về nhà cũng dần ít đi.
Còn tôi, đang dần cảm thấy kiệt sức, cho tới ngày tôi gặp lại anh bạn học cũ. Trong chút xao lòng, tôi đã có những lời nói yêu đương với người đó. Hôm đó, khi người bạn đang đề nghị được cùng tôi vào nhà nghỉ “hẹn hò” thì chồng tôi đã gọi. Thú thật, nếu không có cuộc điện thoại đó, có lẽ tôi đã có hành động sai lầm, mà cả đời có hối cải cũng không sửa được. Tôi giật mình bình tâm trở lại, và từ chối thẳng thừng khiến bạn tôi giật mình. Từ hôm đó, tôi không gặp lại cậu ta nữa. Tôi đã ghi hết cảm xúc ngày đó trong cuốn nhật ký quen thuộc.
Cũng là do vô tình khi chồng tôi đọc được hết những cảm xúc mà tôi viết. Tối hôm đó, anh đưa tôi ra ngoài ăn tối, và anh đã kể cho tôi rất nhiều "bí mật". Chuyện ngày xưa anh đi học, và chuyện cuộc đời anh trước kia. Anh nói, anh cũng rất ân hận vì đã không để tâm đến suy nghĩ của vợ mình trước đây. Khi cô ấy nói chia tay anh đã không níu kéo mà đồng ý luôn,…Và thế là họ đã chia tay. Anh nói cuộc đời, tình yêu như một quy luật “tình đến rồi đi” nào ai biết trước.
Sau hôm đó, chồng cũng cảm ơn tôi vì đã "chung thủy". Anh nói, nếu tôi thích vẫn có thể đi cùng anh. Rồi khi chúng tôi sinh con, cả hai sẽ dành thời gian nghỉ ngơi và chăm sóc gia đình. Thật sự mà nói, tôi nghĩ giờ đó là phương án hay nhất cho cuộc sống của chúng tôi hiện tại. Khi hiểu được những điều chồng tôi làm tôi đã ủng hộ anh nhiệt tình hơn bao giờ hết.
Hiện tại, tôi thấy rất hạnh phúc.
Xem thêm
Giờ đây, khi tôi đang bầu bí tháng thứ 8, chồng tôi dường như đã dành hết toàn tâm toàn sức cho chiến dịch chăm vợ bầu. Anh cũng hứa khi nào con lớn, anh sẽ tiếp tục công việc của mình. Còn giờ anh sẽ chỉ hoạt động loanh quanh Hà Nội để có thời gian chăm sóc tôi.
Hiện tại, tôi thấy rất hạnh phúc. Chồng tôi không chỉ là người chồng biết kiếm tiền, biết quan tâm người khác mà còn là một người chồng vô cùng khéo tay. Anh nấu ăn còn giỏi hơn cả vợ, anh làm việc nhà chỉn chu không kém gì tôi. Đặc biệt, khi tôi sai anh không bao giờ nổi nóng, mà đợi tôi nguôi ngoai mới từ từ giải thích. Anh là vậy đó, còn nếu anh giận, anh chỉ ngồi xem phim, hoặc lên giường đi nằm chứ không la cà quán sá, tụ tập…Và anh biết tâm lý cho vợ khi mỗi tuần gọi hỏi thăm bố mẹ, em trai vợ một lần.
Có thể nói rằng, cuộc sống gia đình, sướng hay khổ tùy thuộc phần lớn vào cách ứng xử và sự chung thủy của người đàn bà. Theo tôi nghĩ là vậy, đàn ông họ không quá phức tạp như chúng ta nghĩ. Họ chỉ mong sao có người vợ thấu hiểu, lắng nghe và đừng bao giờ cắt ngang lời họ nói là họ hạnh phúc lắm rồi. Và một điều quan trọng tôi muốn nhấn mạnh đó chính là sự “tôn trọng nghề nghiệp” của người đàn ông mà bạn chọn cưới. Nếu chẳng may gia đình có sóng gió, bạn thử nghĩ xem liệu bạn có vi phạm điều nào mà tôi nói trên không nhé! Cảm ơn mọi người đã nghe câu chuyện của tôi.